Pann: Giờ mình đã hiểu vì sao tỉ lệ học sinh trung học Hàn Quốc tự tử lại cao đến vậy
Học cấp II thì dù có ở trường nào cũng từng có lúc muốn chết.
Mình phải dậy từ lúc 6h sáng, tắm rửa, đi xe buýt một tiếng đồng hồ tới trường, học, giải lao, sau đó lại phi đến trung tâm học thêm và về nhà lúc 12h đêm.
Nhưng vẫn còn 3 năm tội tình như thế nữa.
Có cảm giác tới lúc ấy mình sẽ bị trầm cảm mất.
Mọi người đã phải khốn khổ thế nào nhỉ? Vẫn còn trẻ như thế mà sao phải sống cuộc đời khổ sở thế này?
Về đến nhà thật sự chỉ muốn lăn ra mà khóc thôi.
Mình biết ngoài kia vẫn còn những bạn mạnh mẽ hơn mình nhiều.
Nhưng thật sự buồn quá.
Chỉ muốn được nghỉ ngơi thôi mà... ^^
Phản hồi bài viết: [+284][-10]
===
1.[+84,-42] Em vẫn còn là học sinh hả.... Thử tốt nghiệp rồi bắt đầu đi làm kiếm miếng cơm manh áo xem. Lúc đấy còn trầm cảm nặng hơn nhiều
2.[+52,-2] Tớ cũng vậy, hôm nay tớ cũng khóc... Về tới nhà tự nhiên bật khóc thế thôi, tớ đã chịu cảnh này 3 năm trời rồi, tương lai u ám quá ㅠ Việc cạnh tranh trong lớp cũng quá khắc nghiệt... Tớ luôn thấy mình phải cố gắng hơn nữa nhưng sao vẫn quá yếu đuối
3.[+48,-1] Anh đang vừa uống cà phê sáng vừa đọc lướt bài này. Đọc bình luận thì có vẻ nhiều người nghĩ 'Mình không phải người duy nhất cảm thấy như vậy' nhỉ, thật ra thì cũng đúng. Nhưng trải nghiệm khó khăn đầu đời bao giờ cũng là giai đoạn khó nhất, và nó sẽ trở thành kinh nghiệm của riêng mình em. Anh sẽ cổ vũ em. Mong em sẽ đạt được kết quả tốt để bù đắp cho những nỗ lực của mình. Xã hội là nơi tất cả mọi người cùng sống trong một không gian. Buồn một cái là dù mình có cố chấp thế nào thì xã hội cũng sẽ không dừng lại chờ mình đâu. Mong em có tương lai hạnh phúc
4.[+16,-1] Tôi cũng vậy, hồi còn là học sinh thì ghét học lắm, cũng chẳng kết giao được với ai. Tới khi đi làm rồi mới biết thời học sinh còn sung sướng thế nào...
5.[+15,-1] Đây cũng thế, có những ngày thấy mệt mỏi rã rời. Có vẻ như tôi cũng bị trầm cảm rồi
=
Credit: pann-choa
PhạmTrangAnh
2018-03-07 10:00:09
ReplyỞ Việt Nam quá dễ sống :)) tất nhiên hồi cấp 2 cấp 3 mình cũng học nặng mà ko hiểu sao vẫn có thời gian chơi, đọc truyện lướt fb, mấy tháng cuối lớp 12 đâm đầu vào học sml vẫn đủ điểm đỗ đại học chính quy, vào đại học ghê nhất lúc thi chứ lúc đi học cũng bình thường mà thậm chí học vớ vẩn vl, trốn học cũng nhiều mà vẫn qua môn vẫn tốt nghiệp điểm ko thấp, chắc do mình thông minh (đùa đấy) =))))) Mệt hay ko quan trọng là môi trường và ở chính bản thân mỗi người :)) Như mình chẳng hạn, lũ bạn giỏi cứ cạnh tranh với nhau, mình chẳng quan tâm lắm, làm tốt việc của mình là được, ngta hơn mình cái này thì sẽ ko bằng mình cái khác đâu, chẳng hiểu sao phải ganh đua rồi ghen tỵ nhau làm gì :)))) Thế mới trầm cảm đó. Tự tin vào mình, nhìn thẳng vào năng lực bản thân, biết bản thân mình ra sao đứng ở vị trí nào rồi làm những cái đúng với năng lực chứ ko cố quá sức, ko nhìn chằm chằm vào người khác để áp dụng vào mình, sẽ chẳng bao giờ rơi vào trạng thái tiêu cực nhé